Chào
xuân mới - Happy New Year, Kính chúc Quý vị năm mới Sức khoẻ - An lành!
Xin
ra mắt quý vị cuốn sách Xây dựng Xã hội nhường nhịn - Quyển
1, với niềm tin xác tín rằng chúng ta có thể
xây dựng được một xã hội nhường nhịn làm nền tảng cho một xã hội cạnh tranh lành
mạnh, vì Thịnh vượng - Văn minh.
Đôi
lời phi lộ
Trong nổ lực tìm kiếm lời giải đáp cho các hiện tượng không
đẹp diễn ra trong đời sống hàng ngày được báo chí phản ánh như: leo
lề, lấn vạch, vượt đèn đỏ gây ách tắc giao thông; chen lấn, xô đẩy mua hàng giảm
giá, nhận quà miễn phí; hay những hành vi "hôi của" trước người gặp nạn,
tranh cướp ấn ở đền chùa, bẻ hoa trong lễ hội, phá cổng trường để đăng ký cho
con học... tác giả phát hiện ra rằng dường
như chúng ta đang thiếu đi cái nhường nhịn trong cuộc sống.
Qua các
thông tin được phản ánh trên báo chí, trên các trang mạng liên quan đến chủ đề
này được tác giả tổng hợp, phân tích cho thấy rõ ràng còn có những hành vi thiếu
nhường nhịn trong ăn, mặc, ở; thiếu nhường nhịn trong du lịch, lễ hội; thiếu
nhường nhịn trong giáo dục, đào tạo; thiếu nhường nhịn trong giao thông...
Sự thiếu
nhường nhịn đã gây ra sự rối loạn xã hội không đáng có, làm ảnh hưởng lớn đến
cuộc sống của không ít người dân; đặc biệt là làm xấu đi hình ảnh của người Việt
trong con mắt người nước ngoài.
Những sự
thiếu nhường nhịn này thể hiện qua sự tranh giành, tranh cướp vì mục đích mình
phải hơn người khác; trong khi đó trái ngược với sự hơn thua này là sự thua thiệt,
yếu kém trong sản xuất, kinh doanh - một lĩnh vực rất cần sự cạnh tranh vì sự
phát triển.
Nguyên nhân
cho sự thiếu nhường nhịn trên, có phần từ căn cốt lịch sử, truyền thống của người
Việt được thể hiện qua các lời răn dạy từ ca dao, tục ngữ, từ chính bản tính
thâm căn cố hữu: dối ẩu, vô cảm, thiếu ý thức pháp luật... nhưng hơn hết đó là
sự méo mó về văn hóa chuyển đổi mà ở đó chúng ta đã vô tình cổ súy cho sự lệch
lạc quá lâu những chữ danh, chữ lợi, kích thích bạo lực, kích thích tranh cướp;
ở đó thiếu sự định hướng đúng đắn về giáo dục, nặng về ganh đua thành tích, thiếu
tinh thần hòa bình, tình nhân loại và hướng thiện; ở đó chúng ta đã thiếu định
vị cho cá nhân bản thân mỗi con người - không tự xác định cần thay đổi mình trước
khi chờ đợi sự thay đổi mang tầm vĩ mô toàn bộ cấu trúc.
Xây
dựng được một xã hội nhường nhịn làm nền tảng cho một xã hội cạnh tranh lành mạnh,
vì thịnh vượng - văn minh là mục tiêu tác
giả mong muốn được trình bày trong cuốn sách này.
Trước hết
là một khát vọng xã hội mà ở đó cần có những người tử tế, những hành động tử tế.
Xã hội nhường nhịn mà ở đó nền tảng căn bản văn hóa xã hội phải được xây dựng
trên hệ giá trị tình người, tình nhân bản, tinh thần nhân đạo nhân nghĩa. Mỗi
con người phải tự định vị bản thân, biết sống làm gương; bên cạnh đó là một thể
chế dân chủ cần thiết để con người không phải lo âu về các lợi thế mà mình
không có, một xã hội đầy tinh thần cộng đồng trách nhiệm.
Xã hội nhường
nhịn mà ở đó và trên hết mọi người tự xây dựng cho
mình “văn hóa xấu hổ”, "văn hóa chịu trách nhiệm", "văn hóa từ
chức".
+ Trước hết là văn hóa xấu hổ:
* Xấu hổ vì
quốc gia phát triển chậm, vì không cạnh tranh được với thế giới về những phát minh, sáng tạo, sáng kiến…
* Xấu hổ vì
chen ngang chỉ để tranh giành miếng ăn tầm thường, cái lợi nhỏ nhặt, làm xấu đi
hình ảnh quốc gia trong tâm thế hội nhập.
* Xấu hổ vì
một thành viên nào đó trong cộng đồng có hành
vi lệch lạc làm ảnh hưởng đến uy tín cộng đồng.
+ Tiếp đến là
"văn hóa chịu trách nhiệm":
* Chịu
trách nhiệm trước thiệt hại do cá nhân, tổ chức mình
gây ra, không đổ lỗi cho người khác hay tổ chức khác.
+ Cuối cùng là
"văn hóa từ chức":
* Sẵn
sàng từ chức nếu cá nhân mình có lỗi.
* Sẵn sàng từ chức nếu cơ quan, đơn vị mình quản lý yếu kém.
Phần cuối
của cuốn sách là sự gợi mở tiếp theo cho một nghiên cứu cơ bản. Các cặp phạm
trù được gợi ý như: nhường nhịn/ nhẫn nhục; nhường nhịn/ cạnh tranh; nhường
nhịn/ tranh cướp; con người nhường nhịn, Xã hội nhường nhịn... đã được định
nghĩa rõ ràng với mục đích làm tiền đề cho các nghiên cứu tiếp theo.v.v...
=> Đã đến lúc mỗi người dân, mỗi người lãnh đạo, quản lý phải tự xác định trách nhiệm của mình trước những hành vi thiếu chuẩn!
=> Cần có những thay đổi bắt đầu từ những cá nhân đơn lẻ thay vì chờ đợi sự thay đổi từ phương diện vĩ mô của toàn bộ cấu trúc xã hội!
=> Đã đến lúc mỗi người dân, mỗi người lãnh đạo, quản lý phải tự xác định trách nhiệm của mình trước những hành vi thiếu chuẩn!
=> Cần có những thay đổi bắt đầu từ những cá nhân đơn lẻ thay vì chờ đợi sự thay đổi từ phương diện vĩ mô của toàn bộ cấu trúc xã hội!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét